聰敏
詞語解釋
聰敏[ cōng mǐn ]
⒈ ?聰明,頭腦反應快。
例一個聰敏、才華橫溢的學生。
英quick;
引證解釋
⒈ ?亦作“聰慜”。聰明。反應敏捷。
引《國語·晉語七》:“﹝ 晉悼公 ﹞知 羊舌職 之聰敏肅給也,使佐之。”
《漢書·谷永傳》:“陛下天然之性,疏通聰敏,上主之姿也。”
晉 葛洪 《抱樸子·遐覽》:“書在余處者,久之一月,足以大有所寫,以不敢竊寫者,政以 鄭君 聰慜,邂逅知之,失其意則更以小喪大也。”
宋 王明清 《揮麈前錄》卷三:“﹝ 李成 ﹞弱而聰敏,長而高邁。”
《紅樓夢》第四九回:“那 寶琴 年輕心熱,且本性聰敏。”
茅盾 《子夜》五:“他畢竟是聰敏人,現在是什么都理會過來了。”
國語辭典
聰敏[ cōng mǐn ]
⒈ ?聰明、靈敏。
引《紅樓夢·第四九回》:「那寶琴年輕心熱,且本性聰敏,自幼讀書識字,今在賈府住了兩日,大概人物已知。」
近伶俐 聰穎
反愚笨
分字解釋
※ "聰敏"的意思解釋、聰敏是什么意思由飛鳥成語網- 成語大全-成語故事-成語接龍-成語造句-成語出處漢語詞典查詞提供。
相關詞語
- jī mǐn機敏
- cōng míng聰明
- ěr cōng mù míng耳聰目明
- mǐn sù敏速
- shì mǐn tǔ士敏土
- xiǎo cōng míng小聰明
- mǐn lì敏麗
- nèi mǐn內敏
- cōng yǐng聰穎
- yán mǐn嚴敏
- cōng jùn聰俊
- yán cōng嚴聰
- biàn mǐn辯敏
- zhào mǐn肇敏
- ruì mǐn叡敏
- cōng dá聰達
- wēi sī mǐn sī tè fǎ威斯敏斯特法
- qiáo mǐn趫敏
- mǎ sī cōng馬思聰
- zhì mǐn質敏
- ruì mǐn銳敏
- yōu mǐn優敏
- cōng huì聰慧
- míng mǐn明敏
- yǐ cōng扆聰
- mǐn miào敏妙
- biàn mǐn便敏
- mǐn sī敏思
- chá mǐn察敏
- huá mǐn華敏
- shàn mǐn贍敏
- cōng míng guò rén聰明過人